...::[V]ersailles [F]c::...
...::[V]ersailles [F]c::...
...::[V]ersailles [F]c::...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

...::[V]ersailles [F]c::...

Versailles Philharmonic Quintet FC ~ The European Nobleman's domain
 
Trang ChínhTrang Chính  NewsNews  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 [trans ff] Aristocrat's Lament

Go down 
+4
kei_rock
Chocona
hiro
chobits
8 posters
Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeMon May 17, 2010 2:00 pm

Aristocrat's Lament
( Khúc bi ca của quý tộc)
[trans ff] Aristocrat's Lament Versailles___JUBILEE_by_xXCrulKidXx
Author: xXCrulKidXx ( http://xxxxcrulkid.deviantart.com )
disclaimer: they belong to themselves hoho
pairing: KamijoxHizaki
rating: 17+
genre: shounen-ai, romance, tragedy, sad ending
status: complete
.............
Vietnamese translator: chobits
This belongs to versaillesfc.forumvi.com, Do not repost wit
hout permission
.............
bạn nho rất thích cái ff này, cơ mừ .. thực tình mà nói thì nó rất ư nà dài + khó trans cực kỳ ... thía nên .. tiến độ cái này chắc chắn sẽ chậm hơn cái Rose of Decade rất rất rất nhìu lần ( dù cái kia vốn cũng đã rất chậm òi lười )
.............

In the beginning

Vào thuở xa xưa, đã từng có năm con người rất xinh đẹp. Một dòng tộc. Và tất cả mọi thứ về họ đều có mối liên kết chặt chẽ với hoa hồng.

The Closed Rose ( Hoa hồng khép kín), luôn luôn trải qua hầu hết thời gian của họ chỉ với mình họ, hoặc thỉnh thoảng họ cũng san sẻ chút ít thời gian đấy với một vài người bạn của mình.
The Forgotten Rose ( Hoa hồng bị lãng quên), mùi hương của họ luôn khác lạ hơn những người còn lại, và họ rất kỳ lạ.
The Poisoned Rose ( Hoa hồng tẩm độc), người sở hữu nguồn năng lượng mạnh mẽ, và mùi hương của họ sẽ gây ra tổn thương với những ai tiếp cận họ trong một khoảng cách đủ gần.
The Shiroi Rose ( Hoa hồng trắng), người xinh đẹp nhất trong năm người, luôn luôn tươi cười và mang hạnh phúc đến cho những ai yêu thương họ.
Và cuối cùng, the Red Rose ( Hoa hồng đỏ), người dẫn dắt tất cả bọn họ.

Chẳng bao giờ có nhiều hơn năm bông hồng đó, và điều đó luôn được giữ ở thế cân bằng.

Nhưng tất cả họ đều tìm kiếm một thứ, một thứ mà tất cả loài người đều được ban cho chỉ trừ bọn họ.

Hạnh phúc.

Chỉ vì họ là những bông hồng, và bông hồng thì thường có gai. Những cái gai nhọn ấy có thể xé nát họ, khiến họ chảy máu và rơi lệ, những hạt lệ đau buồn. Họ tìm kiếm hạnh phúc, và họ đã chẳng tìm thấy nó ở bất cứ đâu. Dù là trong cái chết.
Hay trong cuộc sống vĩnh hằng.

Một ngày kia, đấng bề trên đã ban cho họ một trong những cách dẫn đến hạnh phúc và những bông hồng ấy đã được tự do thoát khỏi ngục tối, họ đã chạy thật nhanh để thoát ra khỏi bóng tối và ôm chặt lấy ánh sáng bên ngoài.

Nhưng bên cạnh đó, cái giá họ phải trả là, nếu một trong bất kỳ bọn họ đến tìm gặp nhau, những nhánh cây khô gầy sẽ xiết quanh họ một lần nữa, và những gai nhọn sẽ ôm chặt hơn, chặt hơn cho đến khi họ phải chết. Thế là những bông hồng ấy bị buộc phải sống trong sự cô đơn, hệt như một hình phạt chẳng bao giờ kết thúc.

Sau đó, những bông hồng bắt đầu tách ra, tự hứa với chính bản thân họ sẽ không bao giờ gặp lại để có thể đảm bảo rằng tất cả bọn họ đều được hạnh phúc.

Mọi việc đã diễn ra rất bình yên.

Tuy nhiên, thời gian dần trôi qua, những bông hồng ấy đã chết đi và những bông hồng mới được sinh ra, kết hợp với những nhà quý tộc và tầng lớp quý tộc.

Cho đến một ngày, một vài chuyện đã xảy ra.
Những bông hồng đã gặp nhau, không chỉ hai, hay ba người, mà tất cả năm người bọn họ.

Họ đã quyết định rằng họ sẽ chẳng bao giờ có được hạnh phúc thật sự khi cứ tiếp tục sống cùng nỗi cô đơn đó. Những bông hồng chỉ có thể có được hạnh phúc thật sự khi họ được ở cạnh nhau, và đối với một vài người trong số họ, điều đó cũng hệt như một lời nguyền. Và cứ thế họ đã sống cùng nhau. Để rồi sau đó hạnh phúc của họ nhanh chóng bị phá hủy.

Những bông hồng chỉ được ở cạnh nhau trong một khoảng thời gian ngắn trước khi một vài chuyện khủng khiếp, không thể tưởng tượng được đã tấn công cuộc sống bình yên của họ. Lần lượt từng người một, những người quan trọng đối với những bông hồng ấy đã bị giết, không một ai biết cái gì hay là ai đã gây nên điều đó.

Nhưng sự phán quyết đã quá rõ ràng.

Những hậu duệ của họ đã bị buộc phải phân tán một lần nữa, nhưng lần này, những cái gai nhọn đó sẽ không buông tha họ.
Và thế hệ này cứ nối tiếp thế hệ khác, những bông hồng cứ bị tàn sát hoặc bị tiêu diệt bởi cùng một thứ đã tiêu diệt những hậu duệ trước đây trong lần gặp gỡ cuối cùng ấy.

Và giờ, năm hậu duệ của những bông hồng thực sự ấy đã gặp nhau một lần nữa.
Tất cả những người họ yêu thương đều đã ra đi, trừ chính bản thân họ.
Lời nguyền dành cho những bông hồng ấy phải bị phá hủy.
Hoặc là những hậu duệ ấy phải chết và ngăn chặn dòng máu đang chảy trong huyến quản của họ.
Họ phải làm thế.
Đó là lối thoát duy nhất.

.............


Được sửa bởi chobits ngày Fri May 20, 2011 12:15 pm; sửa lần 4.
Về Đầu Trang Go down
hiro
Bá Tước
hiro


Tổng số bài gửi : 124
Vàng : 126
Bạc : 0
Join date : 16/02/2010
Age : 29

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeMon May 17, 2010 2:44 pm

tem
pic này đọc hấp dẫn hơn nhể [trans ff] Aristocrat's Lament 440458
Về Đầu Trang Go down
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeMon May 17, 2010 3:33 pm

ờm... fic này hay hơn, nhưng mừ .. đẫm máu + nước mắt hơn hoho
Về Đầu Trang Go down
Chocona
Hầu Tước
Chocona


Tổng số bài gửi : 187
Vàng : 191
Bạc : 0
Join date : 31/08/2009

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeMon May 17, 2010 5:53 pm

ứ ứ ứ , thế này có chết người không cơ chứ [trans ff] Aristocrat's Lament 447273 đã đẫm máu lại còn nước mắt, đau lòng quá. Sao tác giả lại khoái đầy đọa các tình iu đẹp của mình thế chứ [trans ff] Aristocrat's Lament 983368 .Hồi lâu đọc một bài viết về sự phát triển của visual kei, Versailles được gọi là thế hệ thứ 3 , các anh đã phát triển một phong cách visual hoàn hỏa mà tác giả bài viết gọi là phong cách "các quý tộc bị đầy đọa" [trans ff] Aristocrat's Lament 807182
Về Đầu Trang Go down
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeMon May 17, 2010 11:07 pm

Aristocrat's Lament-Kamijo

"Maman, Papa"

Cậu trai bé nhỏ cất tiếng gọi, nhưng dĩ nhiên là không có tiếng trả lời vì cha mẹ cậu đã đi rất xa rồi. Một vài cuộc họp nào đấy. Yuuji biết rằng việc đó rất quan trọng thế nên cậu đã chẳng còn gọi nữa. Cậu là một cậu bé chín chắn hơn nhiều so với vẻ ngoài của mình.
Và rồi, cánh cửa mở ra. Yuuji chạy đến cổng đại sảnh, nơi mẹ cậu đang đứng đó mỉm cười và dang rộng đôi tay.

"Yuuji đáng yêu của ta, đến đây với maman nào!"
Cậu nhảy vào vòng tay của bà, và bà xoay cậu vòng vòng trên không, bộ váy của bà xòe rộng ra hệt như một diễn viên ba lê.

"Maman, Con nhớ người nhiều lắm", Yuuji nói khi cậu nhanh chóng hôn lên má của mẹ cậu. bà cười rạng rỡ và nhìn tha thiết vào gương mặt con trai mình. Cha của Yuuju bước vào, cũng mỉm cười hệt như vợ ông.

"Chúng ta cũng rất nhớ con." ông nói và đưa tay ôm lấy cả hai mẹ con.

"Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa con nữa đâu, con yêu. Chúng ta hứa đấy." bà nhẹ nhàng nói, và Yuuji mỉm cười. Đôi mắt cậu sáng lấp lánh hơn cả những giọt sương lúc bình minh, cậu không bao giờ muốn phải chia lìa.



Chẳng bao giờ cả.




Yuuji cười lớn và mùi hương hoa hồng tràn ngập khắp căn phòng. Cha cậu thích thú cười và dõi theo người ông yêu thương nhất cùng niềm tự hào của họ.
Nếu như họ có thể biết ...
Nếu như có thể ...

Vài năm trôi qua, Yuuji ngày càng học được nhiều hơn, luôn muốn biết thêm nhiều thứ hơn, luôn muốn khám phá nhiều thứ khác nhau hơn. Cậu đã lớn lên thật quyến rũ và đẹp đẽ, dân làng gần đây cứ gọi cậu là đứa con của thiên sứ, đang chơi đùa trong khu vườn của ngôi nhà đó. Tiếng cười của cậu có thể khiến người ta vui lên khi được nghe thấy, nụ cười của cậu có thể khiến một người đang tuyệt vọng trở nên yêu đời hơn. Chắn chắn đứa trẻ này được đến từ Thiên Đường rồi!
Nhưng cái ngày định mệnh đấy lại đến quá sớm.
Tương lai của những hậu duệ tiếp theo của Hoa Hồng đã được định đoạt kết quả của chính nó.

Yuuji đang ở thư viện, đọc lướt qua rất nhiều cuốn sách trên kệ. Cậu đã đọc gần hết tất cả chúng rồi, và còn muốn mở rộng thêm bộ sưu tập đồ sộ này nữa. Hiện tại cậu đang đọc những mục nhỏ về những Hậu Duệ, được viết bởi chính những người Hậu Duệ đó, dĩ nhiên là những thông tin này không hề được công bố ra ngoài. Tại sao phải làm thế nhỉ? Chẳng ai lại tin vào những chuyện này cả.

Cậu cầm lấy một quyển sách mỏng có bìa bằng da và mở nó ra. Yuuji đã đọc quyển này rất nhiều lần trước đây rồi, nó là một trong số những quyển cậu thích nhất. Cậu ngồi lên cái ghế dựa và bắt đầu đọc sách.
Tick, tick, tick.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua khi Yuuji khám phá từng trang giấy mịn, thấm dần từng chữ, từng chi tiết bắt đầu đi vào tư tưởng của cậu.
Bang!
Yuuji đột ngột bật dậy, làm rơi quyển sách trên sàn, tiếng động vừa rồi là sao?

"Mama," Cậu hét lên, "có chuyện gì thế?". Chẳng có âm thanh nào đáp lại.

Tìm đường ngắn nhất để đến được nơi vừa phát ra tiếng động, kiểm tra từng phòng cậu đi ngang qua, nhưng trống rỗng. Cậu chạy đến phòng ngủ của ba mẹ và mở cửa tiến vào.

"MAMAN!"

Một người lạ mặt với mái tóc trắng đang giữ mẹ Yuuji trong tay, và hắn xiết cổ bà. Yuuji nghe được tiếng gãy vỡ, và cơ thể bà rũ xuống. Kẻ lạ mặt hất cơ thể bà xuống sàn và nở một nụ cười đe dọa.

"Vậy ra ngươi chính là thằng nhóc Hoa Hồng đó sao? Thật tuyệt làm sao!" Hắn vỗ tay và dường như hắn có vẻ rất thích thú khi thấy một đứa bé đang gào khóc. "Ta có nên giết ngươi không nhỉ? Hỡi đứa trẻ loạn luân kia?"

Yuuji bàng hoàng, loạn luân ư? Cha mẹ cậu không có quan hệ máu mủ gì cả ... đúng thế không?

"Ngươi chẳng biết gì cả, đúng chứ?" Kẻ lạ mặt cất tiếng hỏi, sải chân hướng tới nơi cậu bé đang sợ hãi, "Ngươi hiểu biết khá nhiều về thế giới bên ngoài thế nhưng chính bản thân ngươi lại chẳng biết gì về mình! Và ta nghĩ rằng chủng tộc của ngươi được cho rằng khá là thông minh ..."

Chủng tộc ư? Yuuji thoáng nghĩ, phải chăng người đàn ông này .. hắn là một sát thủ?
Của ... Hội Đồng chăng?
Điều đó đã giải thích tất cả. Người đàn ông này đến để giết cậu và gia đình cậu ... vì một tội lỗi không hề tồn tại. Và mọi việc diễn ra quá nhanh chóng, tên sát thủ tóm lấy Yuuji đang trên mặt đất và ném cậu vào bức tường đối diện. Khi Yuuji chạm vào tường đã phát ra một âm thanh khá lớn, những mảnh vụn từ bức tường bắt đầu rơi xuống. Kẻ lạ mặt cuối cùng cũng rút súng ra từ chiếc áo khoác dài của hắn, hắn muốn vờn con mồi một tý, nhắm bắn, và lên đạn. Yuuji nhắm chặt đôi mắt, cậu không muốn chết ... !

Bang!

Yuuji mở mắt ra.
Cậu thét lên khi trông thấy cha đang đứng chắn trước cậu, người ông đẫm máu.

"Papa!"

Gã sát thủ cười điên cuồng.

"Ôi kìa, đó chẳng phải là ông bố sao? Có vẻ như ông đã bảo vệ được đứa con của mình rồi đấy nhỉ ... Nhưng thật tệ là ông lại không thể cứu lấy chính mình."

"Khốn khiếp ... Juka ... ", Cha của Yuuji nói trong khi ông đang cố giữ lấy sinh mạng thoi thóp của mình. "Vì sao ngươi không thể để mọi chuyện trôi qua được chứ? Sự trả thù sẽ chẳng đưa ngươi đến đâu cả!"

"Ngươi chẳng thể biết điều đó ra sao đâu, Kamijo!", người đàn ông, hay giờ đây là Juka nói, giọng nói hắn đột ngột thay đổi, "Ngươi nghĩ ngươi có thể chăm sóc những người thân yêu của mình trong hòa bình, tránh xa những điều khủng khiếp trong thế giới này sao. Chậc, cuộc sống đâu có dễ dàng như thế, cậu con trai bé nhỏ của ngươi sẽ sớm phải đối mặt với số phận của nó thôi. Ta có thể chắc chắn như thế đấy!" Và rồi hắn biến đi trong một làn khói mỏng.

Yuuju nhanh chóng đứng dậy và đi đến chỗ cha cậu.

"Papa ... Đừng chết mà ... con xin người đấy ... " cậu nài nỉ, cha cậu chỉ mỉm cười với cậu.

"Mang .. mẹ của con đến với ta ..."

Yuuji tiến đến gần mẹ, và bàng hoàng nhận ra mẹ cậu vẫn còn thở. Cậu kéo mẹ đến chỗ cha, và ông nắm lấy tay bà.

"Papa!" Yuuji gào lên khi cả hai người bắt đầu tan biến đi trong ánh sáng rực rỡ. Ánh sáng chói lòa.
Yuuji mở mắt ra.
Căn phòng vẫn hệt như chưa có gì từng xảy ra.
Phải chăng tất cả chỉ là một giấc mơ?
"Papa? Maman?"
Chẳng có bất kỳ âm thanh nào đáp lại, Yuuji bắt đầu bật khóc.

"Người đã hứa! Người đã hứa sẽ không rời bỏ con! Maman! Papa!" Cậu hét lên với tất cả sức mình, chạy vòng quanh ngôi nhà, gào tên cha mẹ cậu.
Nhưng chẳng có ích gì cả.
Họ đã đi rồi.




"Kamijo-sama, xe ngựa đã sẵn sàng."
"Chưa đâu ... Ta ... hãy để ta nói lời tạm biệt đã". Yuuji đã được đưa đến trại mồ côi dành cho giai cấp quý tộc, cậu chẳng có bất kỳ người họ hàng nào và cũng không ai có thể liên lạc được với bạn bè của cha cậu.
Cậu chỉ có một mình.
"Kamijo-sama..."
"Được rồi. Giờ ta đi đây."
Cậu bước chân lên cỗ xe ngựa và người hầu đã đóng cửa lại. Yuuji nhìn lại căn nhà thân yêu của mình lần cuối.
Nhưng cậu sẽ nhìn thấy nó lần nữa, tất cả mọi thứ cha cậu sỡ hữu đều để lại cho cậu.
Cậu chỉ cần chờ đợi thêm một thập kỷ nữa hay gần gần thế.
Thế nhưng vẫn ... đối với Yuuji thì đây hệt như là vĩnh viễn, khi mà đây là lần đầu cậu rời khỏi nhà, nơi cậu đã được sinh ra, trưởng thành cùng rất nhiều ký ức ngọt ngào ...
Một giọt lệ khẽ rơi trên má.

"Tạm biệt ... "




Mười hai năm sau





"CÁI GÌ???"

Ngài hiệu trưởng té khỏi chiếc ghế của mình, tiếp đất với một âm thanh vang vọng trên sàn văn phòng của mình.

"Ta nói ta muốn rời đi. Ta đã đủ tuổi rồi! Liệu ta còn phải bị giam ở nơi đây bao lâu nữa chứ?"

"Nhưng Kamijo-sama..."

"Ta giờ đây đã cao hơn cả nhà vua, hơn cả bức tượng cao nhất trong vương quốc này và có lẽ là trên thế giới này! Và ta không có quyền được tự do sao?"

"Ôi... Kamijo-sama", ngài hiệu trưởng ngồi lại lên ghế, khẽ thở dài và xoa xoa cái trán của mình. "Ngài là một người thông minh và tài năng, đúng thế, ngài còn cao hơn cả nhà vua nhưng chỉ là tưởng tượng mà thôi! Tất cả những thứ đó có thể sẽ biến mất mãi mãi sau một đòn đánh lén! Ngài vẫn không quên..."

"Ông nghĩ ta có thể xóa bỏ điều đó ra khỏi đầu mình được sao?"

Kamijo đập mạnh tay lên bàn.

"Ta không thể trải qua suốt cuộc đời mình ở đây, ông muốn trông thấy ta biến mất ư? Hệt như những con chim bị nhốt trong lồng son? Từ khi đến nơi này ta đã luôn nghe thấy những cơn gió đang gọi tên ta và ta luôn khát khao được đi theo chúng. Nhưng ta đã không làm thế, ta biết ta chẳng có cơ hội nào để đối đầu với thế giới.
Tuy nhiên, giờ đây ta đã khôn ngoan hơn bản thân ta lúc trước, và ta cũng đã biết đến ý nghĩa của buồn đau cùng bi thương là gì ... Ngài hiệu trưởng ... Xin ngài hãy để ta được trở lại nơi đó..."

Đôi mắt đó, đôi mắt lấp lánh đó ... không giống như chúng đã từng khi Kamijo lần đầu đến đây, Ngài hiệu trưởng đã nhận ra điều đó. Đôi mắt đó đã từng lấp lánh hệt như những vì sao trên bầu trời đêm tăm tối, tràn đầy hạnh phúc. Giờ đây chúng đã nhuốm bụi trần, gần như là vô cảm. Ngài hiệu trưởng lại thở dài.

"Rất tốt. Ngài có thể đi."

Kamijo mỉm cười thật hạnh phúc.

"Cám ơn! Cám ơn ông rất nhiều!" Cậu gần như gào lên, cậu chạy ra khỏi văn phòng, chạy ra khỏi tòa nhà nơi ngôi nhà thuộc quyền sở hữu của cậu vẫn đang chờ đợi.
Cậu chạy thật nhanh về phía chiều tà, trong lòng vô cùng hân hoan và phấn khởi.
Cậu đã tự do ...




Mười năm sau đó





Kamijo đang lẩn quẩn trong ngôi nhà của the Red Rose, hết sức buồn chán.
Dân làng cũng đã chú ý đến việc thiên sứ của họ đã trở về, chỉ trừ việc giờ đây cậu đã lớn hơn. Giờ đây họ có thể trông thấy cậu cưỡi ngựa hoặc đi dạo trong lãnh thổ của mình, luôn mỉm cười, đôi mắt tràn ngập niềm vui.
Đối với dân làng, Kamjio vẫn trông như mới mười lăm. Nhưng sự thật là, những Hoa Hồng rất chậm lớn. ( Và họ ngừng lớn lên khi vào khoảng ba mươi.)
Thế nhưng bản thân Kamijo lại không được vui lắm.
Cậu rất cô đơn, chẳng quen biết ai cả, cậu cũng không thể can thiệp vào công việc của dân làng, Hội Đồng giờ đây đã chống đối lại tộc Hoa Hồng và những Hậu Duệ của họ...
Cậu phải làm cái gì đó, nhưng cậu có thể làm được gì chứ?
Ngã người trên giường, cậu khẽ thở dài.
Thật sự là chẳng làm được gì sao?
Đợi đã ...
Có một vài thứ ...
Một thứ mà ngay cả những Hậu Duệ và Hội Đồng có thể cùng đồng ý phản đối ngay khi vừa hình thành ...


Cậu có thể tập trung những Hoa Hồng lại với nhau.


Đúng thế! Chính là thế! Cậu có thể tập trung họ lại, hệt như những người trước đó đã từng làm cách đây rất lâu. Cậu chẳng quan tâm đến mấy cái lời nguyền, chẳng phải họ đã chịu đựng quá đủ rồi sao? Ở cạnh nhau, họ có thể chống đỡ cho nhau. Sống cùng nhau ... họ có thể sẽ có được hạnh phúc.
Ngay lập tức Kamijo liền hướng đến thư viện, không còn thời gian để nghỉ ngơi hay lãng phí nữa. Cậu cần phải tìm ra những người còn lại là ai, và lần theo dấu vết của họ cho đến khi thời gian đến.
Cậu sẽ làm mọi thứ có thể.
Mọi thứ và bất kỳ thứ gì.
Để mang họ lại gần nhau.



Kamijo Yuuji...
Liệu đó có thật sự là .. một lựa chọn đúng hay chăng?

.............

đấy, tha hồ đọc nhá lẩm bẩm
òi tha hồ .. khóc nhá hoho
cái ff của bạn Culdkid cóa đến 3 phần, phần này mới phần 1 thâu, nhưng mừ là phần buồn nhất ế lê lết
à quên ... trong cái ff này, tuy tất cả 5 bông hồng đều nà quý tộc nhưng chỉ cóa anh ka với anh hi nà thuộc tầng lớp cao thâu, 3 anh còn lại hơi bị thảm, nhất nà anh te thở dài

@choco: đọc đi .. òi còn khóc dài dài hoho


Được sửa bởi chobits ngày Fri May 20, 2011 12:28 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeTue May 18, 2010 1:03 pm

Aristocrat's Lament I



"Jasmine", Kamijo gọi vọng ra từ phòng ngủ của mình, "họ đã về đến đây chưa thế?"
Jasmine You bước vào, một mùi hương hoa hồng monh manh lan tỏa xung quanh anh ta, những cái nhẫn cọ sát vào nhau khi anh đưa tay đùa nghịch với mái tóc mềm mượt của chính mình.
"Kamijo, cậu thừa biết tính Yuki rồi mà. Cậu ta sẽ phải mất ít nhất là một giờ lang thang với bọn họ trước khi cậu ta kịp nhận ra là mình sẽ phải quay về nơi đây."
"Nhưng mà đã qua hai giờ rồi!"
"Đúng thế, Kamijo, nhưng đó là tính luôn khoảng đường họ đi xe ngựa đấy chứ. Cậu thừa biết rằng chuyến đi lần này khá xa mà."
Kamijo đá vào cái ghế bên cạnh anh, gần như khiến nó ngã xuống. Teru và Hizaki sau nhiều tháng trời phải đi giải quyết cái công việc gì đấy. Anh nhớ bọn họ, anh nhớ Teru và cũng nhớ Hizaki nữa, đặc biệt là Hizaki ...

"Kamijo", Jasmine nói, môi nhếch lên cười khi anh nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
"Có chuyện gì? Nếu là một đứa trẻ nghịch ngợm nào đó ... "
"Không, không phải thế, bọn họ đã về đến rồi."
Đôi mắt Kamijo chợt sáng lên, anh chạy thẳng về hướng hành lang, họ đã về đến rồi...
Anh ngừng lại trước đầu hành lang và nhìn xuống.
"Teru!"
"Ah ... Kamijo! Đã lâu không gặp rồi nhỉ!" Kamijo bay xuống hành lang và ôm chặt lấy cậu. Cậu ta cũng chẳng thay đổi gì nhiều, vẫn mái tóc trắng đen cùng đôi mắt lấp lánh ấy.
"Kamijo, thả cậu ta ra đi, anh có thể sẽ giết chết thêm một người Hậu Duệ nữa đấy." Yuki lên tiếng, trông anh rất mệt mỏi. Dĩ nhiên là anh phải thế thôi, khi mà Hizaki lúc nào cũng luôn mang theo rất nhiều hành lý!

"Yuki! Cẩn thận với những cái túi ấy đấy! Nếu chúng mà bị hư hại gì thì ..."
Mùi hương ngọt ngào của những bông hồng đang nở rộ tràn ngập khắp căn phòng, mạnh mẽ và nồng hơn tất cả những người còn lại ... cứ hệt như có ai đó đã lấp đầy ngôi biệt thự này với những bó hoa hồng đỏ thắm ... một mùi hương rất quen thuộc ...
"Hizaki ... "
"Chào Kamijo ... Anh có nhớ ta không?" những lọn tóc vàng xoăn ấy, đôi môi đầy đặn ấy .. còn có thể là ai khác nữa chứ? Yuki lê bước qua khỏi Hizaki và Kamijo, mang theo những cái thùng đựng đầy đồ vật vào phòng, Teru bám theo sau anh, và cậu nhanh chóng đặt hết câu hỏi này đến câu hỏi khác.
"Hizaki đáng yêu, dĩ nhiên là ta rất nhớ em. Em đã cách xa ta quá lâu rồi còn gì. Em vẫn khỏe chứ?"
Hizaki khẽ thốt ra tiếng cười trong trẻo, hệt như thanh âm của ngàn cái chuông đang ngân vang.
"Kamijo, chỉ mới có mười một tháng thôi mà, anh không thể nào cô đơn đến thế được ... Anh còn có Jasmine và Yuki mà. Hay là còn cái gì khác nữa nhỉ? ... "
"Hmph! Đừng khiến ta phải bật cười chứ, rất là cô đơn đấy! Em chẳng thể tưởng tượng được ta đã phải qua khoảng thời gian đó như thế nào đâu, giờ hãy dến đây, hãy để ta đưa em về phòng của mình. Em hẳn là đã rất mệt rồi! ... "
Khi hai người bước lên hành lang, cùng lúc ấy một cặp mắt cũng đang dõi theo họ từ hướng cửa phòng của Kamijo.
Và chúng tràn đầy sự giận dữ ...

................

cái này mới nà chap 1 ế nhá, cái chap cóa tên Kamijo có thể hỉu nà extra ế ... nhưng mừ bạn nho trans trc để các bạn cóa thể hỉu sơ sơ lẩm bẩm
mí cái extra dài hơn chap chính rất nhìu và .. từ từ bạn nho xử lười
về cách xưng hô thì, như đã nói, Ka và Hi đều thuộc tầng lớp quý tộc và đc nuôi dạy rất ư nà kỹ... nên sẽ không thể xưng cậu, tớ với nhau và với 3 anh còn lại đâu ế lười
Về Đầu Trang Go down
kei_rock
Hầu Tước
kei_rock


Tổng số bài gửi : 169
Vàng : 181
Bạc : 1
Join date : 08/03/2010
Age : 29
Đến từ : "K" World

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeTue May 18, 2010 2:18 pm

chời ơi sao mờ lục được cái ff này ác thế [trans ff] Aristocrat's Lament 364274
nó rút máu + nước mắt của tớ [trans ff] Aristocrat's Lament 376680
ôi sao mờ số phận của anh yêu nó nại...... [trans ff] Aristocrat's Lament 906565
cái đoạn ah2 hem cái câu
"kamijo bay xuống hành lang và ôm chặt lấy cậu"
tưởng tượng tưởng tượng hem ra [trans ff] Aristocrat's Lament 169177
Về Đầu Trang Go down
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeTue May 18, 2010 2:26 pm

*nhìn lên*
số phận anh ka hem cóa thảm nhất ... thảm nhất nà anh yu với anh te cơ lẩm bẩm
thì cây cứ nghĩ .. đang đứng ở đầu cái hành lang, xong nhảy xuống nà sẽ ra cái cảnh anh ka bay xuống hoho
Về Đầu Trang Go down
Chocona
Hầu Tước
Chocona


Tổng số bài gửi : 187
Vàng : 191
Bạc : 0
Join date : 31/08/2009

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeTue May 18, 2010 5:56 pm

a, [trans ff] Aristocrat's Lament 197247 làm sao đây , cái fic hay thía , nhưng mà có vẻ quằn quại dữ, khổ thân tôi. [trans ff] Aristocrat's Lament 376680 Anh kamijo thik những thể loại lãng mạn nhỉ, cái fic này hẳn cũng khiến anh hài lòng đây [trans ff] Aristocrat's Lament 274963
Về Đầu Trang Go down
kimbap
Bá Tước
kimbap


Tổng số bài gửi : 112
Vàng : 112
Bạc : 0
Join date : 06/04/2010
Age : 31
Đến từ : Believing that one day we will meet again.Under the same sky.You once said that this is not goodbye

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeTue May 18, 2010 7:45 pm

sao mình lại k hỉu nhỉ
Về Đầu Trang Go down
http://hizaki-fc.darkbb.com/forum.htm
kei_rock
Hầu Tước
kei_rock


Tổng số bài gửi : 169
Vàng : 181
Bạc : 1
Join date : 08/03/2010
Age : 29
Đến từ : "K" World

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeWed May 19, 2010 7:56 pm

@nho: đâu có nói số anh ka thảm nhất âu với nại chưa xem thì biết anh yu vs anh te thảm mô tê ji` [trans ff] Aristocrat's Lament 169177
còn vụ bai thì thôi tớ hem dám zụ đóa có bờ heo vs anh 2 tớ thâu
@choco: noái thía nàm tớ tưởng tượng cảnh anh ngồi đọc [trans ff] Aristocrat's Lament 178256
@bắp: hử fic hey thía mờ hem hểu nà sao????
Về Đầu Trang Go down
kimbap
Bá Tước
kimbap


Tổng số bài gửi : 112
Vàng : 112
Bạc : 0
Join date : 06/04/2010
Age : 31
Đến từ : Believing that one day we will meet again.Under the same sky.You once said that this is not goodbye

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeWed May 19, 2010 8:42 pm

eo ~ bh thì bắp hỉu òi [trans ff] Aristocrat's Lament 579683 ** sau khi được ss nho chỉ ráo **
theo nời kể của nho thì bắp thấy au nè chắc có thù oán jề với anh iu bạn bắp. [trans ff] Aristocrat's Lament 964427 ..nên để anh ý bị hành hạ quá đáng
[trans ff] Aristocrat's Lament 388878 sao các au bị bấn cái cúp pồ ka-hi hay seo ý ..lần nèo cũng mang ra vít hoài
Về Đầu Trang Go down
http://hizaki-fc.darkbb.com/forum.htm
kei_rock
Hầu Tước
kei_rock


Tổng số bài gửi : 169
Vàng : 181
Bạc : 1
Join date : 08/03/2010
Age : 29
Đến từ : "K" World

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeThu May 20, 2010 11:23 am

ờm ờm.....
h mới để ý Juka.... nại vào vai phản diện, ôi tội anh! thấy anh hiền nhắm cơ mừ [trans ff] Aristocrat's Lament 298453
Về Đầu Trang Go down
pe_bou
Tử Tước
pe_bou


Tổng số bài gửi : 41
Vàng : 42
Bạc : 0
Join date : 18/03/2010
Age : 29
Đến từ : "Dưới"

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeThu May 20, 2010 4:49 pm

fic mới a a a a
*đọc đọc*
hay quá bà coan.....
*đọc đọc cm*
con anh te nạy thảm nhất ???? [trans ff] Aristocrat's Lament 364274
Về Đầu Trang Go down
hiro
Bá Tước
hiro


Tổng số bài gửi : 124
Vàng : 126
Bạc : 0
Join date : 16/02/2010
Age : 29

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeMon May 24, 2010 11:02 am

@nho" trand típ đi chớ ss iu quí [trans ff] Aristocrat's Lament 178256 dạo này em đang chán hem có ji` đọc chắc em tự sát mất
Về Đầu Trang Go down
kimbap
Bá Tước
kimbap


Tổng số bài gửi : 112
Vàng : 112
Bạc : 0
Join date : 06/04/2010
Age : 31
Đến từ : Believing that one day we will meet again.Under the same sky.You once said that this is not goodbye

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeTue May 25, 2010 8:44 pm

hức ~ hnay đã có time ngồi đọc lại từng chữ 1 ~
cuối cùng đã ngấm nhưng seo ss hem để ka-hi xưng nà cậu -tôi/ anh-tôi ý
ss lười quá trans dc 1 tẹo lại dìm nó ùi ~ đừng để nó bi thảm như cái fic kia nhớ
Về Đầu Trang Go down
http://hizaki-fc.darkbb.com/forum.htm
chiaki_zen
Hầu Tước
chiaki_zen


Tổng số bài gửi : 191
Vàng : 228
Bạc : 8
Join date : 25/05/2010

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeThu May 27, 2010 6:08 pm

fic khá hay so với các fic tớ đã từng đọc trước đây
kamijo-san có 1 tuổi thơ "độc" quá nhỉ.... haizz tội anh
Về Đầu Trang Go down
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeFri May 28, 2010 2:17 pm

@bé bắp: thì hi kiu ka bằng anh-ta mừ lẩm bẩm
lý do ko để cậu-tôi vì nghe nó ... kỳ kỳ mồ hôi

................

Aristocrat's Lament II



"Yuki? Cậu đến đây tý được không?"

"Huh?"

Yuki nhìn xung quanh, ai thế nhỉ? Giọng nghe quen quá ...

"Yuki, tôi ở đây này."

Lạ thật ... Anh bắt đầu xoay người nhìn xung quanh.

"Argh!"

Ra là Jasmine, gương mặt anh ta lúc ấy khá là lạnh lùng, mang vẻ âm u và khiến Yuki sợ phát khiếp.

"Đừng! ... Đừng có dọa tôi như thế chớ ... "

"Thế còn gì là vui nữa chứ!", Jasmine đáp lại, "giờ thì tôi cần cậu giúp vài việc đây ... Cậu sẽ vui lòng nhận lời chứ?"

"Urrr..."

"Tuyệt lắm! Đi thôi!"

"Đợi đã! Cái quái gì ..."

Trước khi Yuki kịp nhận ra việc đang xảy ra với mình thì anh đã bị Jasmine lôi cổ vào phòng anh ta rồi.


Kamijo ngồi ở cuối phòng khách, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ, cùng với việc quay quay con dao nhỏ trên tay còn lại, lắng nghe tiếng tích tắc phát ra từ chiếc đồng hồ và chờ đợi Hizaki quay trở lại sau khi đã sắp xếp xong toàn bộ căn phòng của cậu ta. Làm cái việc đấy phải mất bao lâu nhỉ?
Hizaki đẩy cửa bước vào trong.

"Xong rồi! Kamijo? Anh làm gì mà chỉ ngồi lẩn quẩn ở đó chứ? Hãy ra vườn đi dạo một vòng nào" Cậu nói và bắt đầu đẩy cái ghế Kamijo đang ngồi.

"Hizaki! Argh ..."

Rầm.

Cái ghế ngã rầm xuống, con dao và ly rượu bay vụt khỏi tay Kamijo và yên vị trên cái bình hoa. Bản thân Kamijo lại đang nằm đè lên người Hizaki.

"Ta ..."
"Ôi...."

Cả hai cứ chăm chú nhìn nhau.
Và cứ như thế trong một lúc, không hề chú ý đến những mảnh ly vỡ, hay rượu đang chảy lênh láng trên sàn và thậm chí cả những tiếng động lạ phát ra từ căn phòng bên trên.
Chỉ hai người họ mà thôi.
Cứ nằm yên như thế.
Kamijo hơi nghiêng đầu xuống một tý, chiếc mũi anh gần như chạm vào làn da trắng mịn, hoàn hảo ấy. Mùi hương hoa hồng mê hoặc lòng người, thậm chí nếu đứng từ phía đối diện của hội trường thì vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của Hizaki nhưng ở khoảng cách gần như vậy thì ...
Cảm giác này là sao? Thứ cảm giác bên trong trái tim luôn luôn bùng cháy mỗi khi ta ở gần Hizaki ...

"Kamijo..."
"Ah..."
"Kamijo, Anh đang làm gì thế hả?"
"Oh ... Xin lỗi, ta chỉ ...", Anh cố gắng đứng lên trong khi ...
Cánh cửa mở ra.

"Tiếng động đó là gì thế ... Woah!"
"Yuki?"
"Oh trời ... Tôi sẽ quay lại sau."
"Khoan! Đợi đã Yuki!"
Kamijo ngồi lại trên ghế và thở dài. Ít ra thì Jasmine không phải là người bước vào. Chuyện đó có thể dẫn đến việc anh sẽ bị hàng ngàn cây kim châm vào da và rồi sẽ bị xích lại trên giường ngủ của chính mình.
Chỉ tưởng tượng thôi cũng đủ rùng mình rồi.
"Kamijo? Anh không sao chứ? Đầu anh có bị va đập vào đâu không?", Hizaki hỏi anh, giọng cậu tràn ngập sự lo lắng.
"Chẳng sao đâu", Kamijo đáp lại,"Chúng ta hãy đi dạo một vòng nhé, được chứ? Quý nương*" Anh cúi đầu và đưa tay ra để Hizaki có thể dựa vào**.
"Tại sao lại không nhỉ ... Tướng công* của ta!" Hizaki cười khúc khích.
Và rồi họ cùng nhau đi ra vườn.


Vào lúc đó chẳng ai biết được việc gì sẽ xảy ra.
Thứ gì sẽ đến và làm đảo lộn cuộc sống của họ một lần nữa.
Dòng máu của tộc Hoa Hồng có thể đang chảy bên trong huyết quản, nhưng cuộc sống của họ luôn được bao phủ bởi những chiếc gai sắc nhọn.
.................

nguyên bản tiếng Anh nà Madame và My Lord, từ my lord sang tiếng Việt là Tướng Công, từ dùng tôn xưng người quý tộc cấp cao, có chức tước lớn ế, hem phải hỉu theo nghĩa của từ tướng công bên tàu đâu ế nhá hoho
còn vụ ka đưa tay ra thì .. giống giống cảnh anh ế đưa ngang cánh tay ra phía trc òi anh hi sẽ đặt bàn tay tựa lên trên cánh tay anh ka ế < chả bít phải diễn tả ra sao nữa tự kỉ> túm lại là giống cảnh một người nam mời người nữ theo kiểu châu Âu ế tự kỉ
Về Đầu Trang Go down
kimbap
Bá Tước
kimbap


Tổng số bài gửi : 112
Vàng : 112
Bạc : 0
Join date : 06/04/2010
Age : 31
Đến từ : Believing that one day we will meet again.Under the same sky.You once said that this is not goodbye

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeFri May 28, 2010 6:08 pm

[trans ff] Aristocrat's Lament 440458 ôi cuối cùng ss cũng choa ra chap mới
nhưng cái đoạn mờ anh ka đè lên anh i* ~ thực sự làm bắp bị đau tim [trans ff] Aristocrat's Lament 626168
đọc cái chữ tướng công cũng nàm e liên tưởng đến đồ tàu đang phân vân đây nà truyện châu âu seo lồng cả trung hoa zô~ [trans ff] Aristocrat's Lament 807182 [trans ff] Aristocrat's Lament 807182
nhưng seo nếu nguười ô là anh Jas thì anh ka sẽ bị "Chuyện đó có thể dẫn đến việc anh sẽ bị hàng ngàn cây kim châm vào da và
rồi sẽ bị xích lại trên giường ngủ của chính mình" [trans ff] Aristocrat's Lament 388878 anh jas thích hành hạ anh ka???
Về Đầu Trang Go down
http://hizaki-fc.darkbb.com/forum.htm
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeFri May 28, 2010 9:58 pm

ờm .. cái đoạn đấy hơi ... ngại ngùng
nếu nà anh jas thì anh ế sẽ nghĩ nà anh ka .. tấn công anh hi, và đương nhiên sẽ xử lý anh ka vì cái tội ...
chap sau anh ka sẽ tỉnh tò ... cơ mừ ... bị từ chối hoho
Về Đầu Trang Go down
kimbap
Bá Tước
kimbap


Tổng số bài gửi : 112
Vàng : 112
Bạc : 0
Join date : 06/04/2010
Age : 31
Đến từ : Believing that one day we will meet again.Under the same sky.You once said that this is not goodbye

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeFri May 28, 2010 10:01 pm

hả hả hả ~ anh ý dám lói ra câu nói đó á [trans ff] Aristocrat's Lament 494458
bị từ chối hả ~ hê hê hê [trans ff] Aristocrat's Lament 602156 bị từ chối thui àn còn may chứ ở ngoài chắc a ka bị knockout [trans ff] Aristocrat's Lament 77164
Về Đầu Trang Go down
http://hizaki-fc.darkbb.com/forum.htm
chiaki_zen
Hầu Tước
chiaki_zen


Tổng số bài gửi : 191
Vàng : 228
Bạc : 8
Join date : 25/05/2010

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeSat May 29, 2010 6:24 pm

lúc đọc đến đoạn kamijo-san ngã vào người hizaki-san tim tớ cũng đau đau như bạn Bắp ý nhỉ

Cái đoạn hizaki-san khoát tay kamijo-san làm tớ không thể tưởng được vì nó trái với sự thật nhiều quá [trans ff] Aristocrat's Lament 548390
@bắp: 100% bạn nói đúng
Về Đầu Trang Go down
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeSat May 29, 2010 7:29 pm

ầy ... tớ trans mừ tớ còn chưa đau tim mừ các ế đau òi á trố mắt
@chiaki: thì thía nên nó mới nà fanfic chớ hoho
@bắp: âu đến mức ấy âu .. anh iu đáng iu mừ, âu cóa k.o anh ka âu, chỉ cho anh ế đông thành tượng thâu mừ lẩm bẩm
Về Đầu Trang Go down
kimbap
Bá Tước
kimbap


Tổng số bài gửi : 112
Vàng : 112
Bạc : 0
Join date : 06/04/2010
Age : 31
Đến từ : Believing that one day we will meet again.Under the same sky.You once said that this is not goodbye

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeSat May 29, 2010 8:16 pm

ờm ~ anh i* đáng i* mờ [trans ff] Aristocrat's Lament 440458
hiếm lần nào anh ka bệnh mà k bị anh i* choa knockout ~ nhưng lần này bị hóa tượng cũng đau k kém.anh ka mờ bớt bệnh đy 1 tý nà cũng dc anh iu đối xử tử tế hơn [trans ff] Aristocrat's Lament 670685
Về Đầu Trang Go down
http://hizaki-fc.darkbb.com/forum.htm
chobits
Le Roi
chobits


Tổng số bài gửi : 572
Vàng : 1130
Bạc : 37
Join date : 30/06/2009
Đến từ : heaven's prison

[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitimeSat May 29, 2010 9:19 pm

Aristocrat's Lament III


Teru đi dạo quanh vườn, cứ được vài ba bước là cậu lại dừng lại để thở dài và nhìn về thứ xung quanh. Cậu đã sống cùng các Hậu Duệ khác trong một khoảng thời gian dài, và gần như là hầu hết thời gian đều thế, cậu đều cố ý tránh xa họ. Tuy nhiên, từ sau chuyến hành trình cùng Hizaki, cậu đã thay đổi khá nhiều. Thậm chí cậu còn chào đón Kamijo với đôi tay rộng mở.
Cảm nhận được bản thân đang dần dần biến đổi ... Hoa Hồng Khép Kín đang dần mở từng cánh, từng cánh hoa ra, nhưng vẫn chưa thật sự sẵn sàng. Vẫn chưa.

"Teruuuu"
"Argh!"

Rầm! Yuki đã nhảy vào người Teru và cả hai giờ đây đều nằm lăn ra đất.

"Haha ... Xin lỗi". Yuki đứng lên và đưa tay đỡ Teru dậy. Nhưng Teru đã không nắm lấy tay anh mà cậu đã tự mình đứng dậy, phủi đi bụi bám trên mặt.

"Teru, cậu phải giúp tôi trốn."

"Cái gì?"

"Tôi phải thoát ra vì Jasmine trong một giây đã quay lưng lại và ... Urgh! Anh ta làm tôi ra thế này và căn phòng bắt đầu tràn ngập một thứ mùi rất là khủng khiếp! Ôi chết tiệt ... Anh ta đến rồi kìa!" Yuki chạy biến đi và leo lên cây liễu gần bờ hồ.

"Teru, cậu có thấy Yuki đâu không?" Jasmine từ từ tiến đến trên còn đường đầy sỏi. "Tôi cần anh ta để ... Yuki, anh làm gì trên đó thế hả?" Anh hét lên giận dữ "Xuống ngay!" Cùng lúc anh đấm mạnh vào cây liễu và khiến nó rung lắc dữ dội.

"Argh!"

Tỏm!

Yuki đã rớt xuống hồ nước, và nhanh chóng trồi lên, trông anh hệt như những con ma đầm lầy, gương mặt anh giờ bê bết bùn.
Một hồn ma gấu trúc đáng sợ.

"Yuki! Tôi cần anh giúp thử nghiệm những bùa bảo vệ này!", Jasmine đang rất lo lắng, anh cần phải hoàn thành chúng ngay lập tức. Nếu không tất cả sẽ quá trễ ... một thứ bí ẩn nào đó đã bám theo Hizaki về từ chuyến hành trình vừa rồi. Đó là lý do khiến anh tức giận. Mọi thứ có thể sẽ diễn ra nhanh ...rất nhanh ... và Yuki thì lại chẳng chịu giúp gì cả.

"YUKI!!!"

"Được rồi! Giúp tôi hong khô trước đi, nước lạnh chết đi được! Và tôi thề là có một con cóc đang bám trên áo tôi đây này!", Yuki vẫn đang rên rỉ.

"Tuyệt lắm, giờ thì chúng ta có thể dùng anh ta được rồi!", Jasmine nói một cách thỏa mãn, "Giờ thì đi thôi! Teru, cậu sẽ giúp tôi chứ?"

Teru giữ im lặng và cứ hướng mắt về phía nhà thờ.

"Tốt thôi!" Jasmine nói và lôi cổ Yuki, lúc này đang ướt như chuột quay về phía nhà chính.


"Thời tiết thật đẹp làm sao đúng không Kamijo?", Hizaki thốt lên, vẫn đang tay trong tay cùng Kamijo. Những cánh hoa anh đào được gió thổi bay hệt như những bông tuyết hồng, nhẹ nhàng rơi tựa những chiếc lông chim.

"Đúng thế, Hizaki đáng yêu", Kamijo trả lời," em hẳn là rất nhớ những buổi đi dạo vòng quanh mê cung của chúng ta. Ah! Cái ghế đá kia rồi, chúng ta hãy ngồi nghỉ tý nào." Hizaki nhẹ nhàng ngồi xuống, tay mân mê cái áo khoác của Kamijo.

"Ấm thật đấy ... Tại sao anh cứ luôn mặc những cái áo khoác quá dài như thế? Chắc hẳn là sẽ cảm thấy rất nóng đấy .. sao anh lại không cởi nó ra nhỉ?"

"Ta không thích thế.", mặt anh đỏ ửng lên.

"Kamijo, có phải anh đang ngượng vì ta bảo anh cởi áo khoác ra hay không?"

"Ta ... thôi được rồi ... Ta sẽ cởi nó ra, chỉ lần này thôi đấy"

Kamijo cởi chiếc áo khoác đen của anh ra.
Anh trông hoàn toàn khác hẳn.
Vẻ ngoài anh sáng sủa hơn so với anh thường ngày, cái áo sơ mi trắng hở cổ cùng một sợi dây chuyền bạc lấp lánh như ánh sao dưới ánh nắng mặt trời.
Kamijo ném cái áo sang cái ghế bên cạnh.

"Tốt hơn rồi đấy!", Hizaki cười khúc khích, cậu luôn cảm thấy vui mỗi khi mọi việc được diễn ra đúng như những gì cậu muốn.

"Hizaki ... Thật ra ... Ta có vài điều muốn nói với em ...", Kamijo tiến đến gần Hizaki hơn, và nắm giữ lấy đôi bàn tay mềm mại của cậu giữa đôi tay anh.

"Cứ nói đi Kamijo. Ta sẽ không chặn anh lại đâu."

"Hizaki ... từ khi ta ... từ khi chúng ta được sống cạnh nhau ... Ta luôn bị em thu hút, cứ hệt như là ta chẳng thể rời mắt khỏi em, và trái tim ta luôn bùng cháy vì em, linh hồn ta", anh vừa nói vừa kéo tay cậu đặt lên ngực mình, "luôn khát khao có được linh hồn em"

Hizaki nhìn vào Kamijo, và sau đó nhẹ rút tay về, mắt khẽ lay động.

"Kamijo ..."

"Hizaki, giờ đây ta đã nhận ra cảm giác đó là gì ... lý do vì sao ta lại cảm thấy cô đơn khi thiếu vắng em ... Giờ đây ta đã nhận ra rồi Hizaki ..." Kamijo tựa người vào Hizaki và thì thầm vào tai cậu:

"Ta yêu em."

Đôi mắt Hizaki mở to. Và những cánh anh đào lại nhè nhẹ rơi.

''Kamijo...mfph!'', Kamijo đã đặt nụ hôn lên môi Hizaki, nhẹ vuốt má cậu, Hizaki hơi nghiêng đầu và đáp trả lại nụ hôn của anh.
Đối với cả hai người họ, đó là nụ hôn đầu tiên. Và nó tràn ngập xúc cảm.
Kamijo cuối cùng cũng buông Hizaki ra, và hôn lên những ngón tay cậu.

"Trái tim ta luôn luôn thuộc về em", anh thì thầm, "tình yêu của ta".

Hizaki chăm chú nhìn anh, mắt cậu mọng nước, nhưng lệ vẫn chưa rơi.

"Làm ơn ... Kamijo ... Ta ... Ta không thể ... "

Kamijo thình lình ngẩng đầu lên ngạc nhiên.

"Gì chứ?"

Và rồi những giọt lệ bắt đầu tuôn rơi.

"Kamijo ... Chúng ta không thích hợp ... nó không nên tồn tại ... ta không thể ... làm sao ta có thể đặt niềm tin ..."

"Niềm tin ư?" Kamijo nhẹ nhàng đặt tay lên cổ Hizaki, "mỗi sáng ta luôn khát khao được trông thấy gương mặt em với tình yêu tràn ngập trong trái tim ta, mỗi tối ta chỉ khát khao được ở cạnh em và cùng nhau vượt qua đêm tối. Ta sẽ tha thứ cho bất kỳ lỗi lầm nào của em nếu em phạm phải và để em tự do làm những gì em cho là tốt nhất với em. Ta sẽ dâng hiến cả cuộc đời ta cho em, Hizaki.", Kamijo lại hôn cậu, nhưng lần này, Hizaki đẩy anh ra. Cậu đứng lên, run rẩy và bật khóc.

"Hizaki!"
"Để ta yên Kamijo"
Cậu vụt chạy đi, hướng về phía cổng.
"Hizaki!"
Kamijo chạy đuổi theo phía sau, và nắm lấy cổ tay Hizaki.

"Có gì sai trái khi một người đàn ông yêu chứ? Liệu anh ta chỉ nên ở cạnh một người phụ nữ trong khi anh ta có thể ở cạnh một người khác duyên dáng và xinh đẹp hơn cô ta? Vì nếu một người đàn ông chỉ có thể yêu một người phụ nữ, vậy trái tim ta sẽ rất cô đơn, ta sẽ chết đi khi chưa biết đến thế nào là tình yêu thật sự. Ta cần em Hizaki ... Ta cũng cần tình yêu của em nữa ... "

Hizaki không thể nhìn thẳng vào mặt anh, những từ đó, những ngôn từ tràn ngập xúc cảm đó cứ đâm vào tim cậu ... làm sao cậu có thể từ chối được chứ? Cậu ngồi ngục xuống và bắt đầu bật khóc. Những cánh anh đào đã ngừng rơi.

"Hizaki ... xin em ... hãy nhìn ta đi. Ta không thể chịu được khi thấy em rơi lệ." Kamijo đáp.

Đặt tay dưới cằm Hizaki và khẽ nâng đầu cậu lên. Giữa cánh đồng trắng tinh khôi đã có một dòng sông đen xuyên qua... Chính bản thân Kamijo cũng đã bắt đầu rơi lệ.

"Ta không thể ... ", Hizaki lập lại lần nữa, "Ta biết rất rõ nếu ta chấp nhận, chắc chắn ta sẽ làm tổn thương anh ... Ta sẽ làm anh bị tổn thương!"
Sau đó Hizaki vụt chạy đi, vừa chạy vừa khóc nức nở.
Và lúc này, Kamijo không còn đuổi theo cậu nữa.
Anh chỉ đứng yên ở đó, mặc những cơn gió nhẹ khẽ thổi xuyên qua tóc, và những hạt lệ bắt đầu tuôn rơi từ đôi mắt lấp lánh ấy.
"Thế thì chúng ta sẽ mãi mãi chẳng thể ở cạnh nhau, nếu em vẫn cứ nghĩ như thế ..."

Từ khoảng xa, có một người vẫn đang dõi theo hai người bọn họ.
Một người đàn ông, với đôi môi thâm đen và làn da nhợt nhạt phối hợp với đôi mắt xanh trắng dã.
Hắn dõi mắt trông theo dáng Hizaki vừa chạy vừa khóc.
Môi mỉm cười.
Xem ra mọi thứ đã được định sẵn.
Hắn sẽ tiến hành điều đó vào sáng mai.
Ngay khi bình minh vừa ló dạng.

....................

cái chap vừa trans mừ vừa nổi da gà cạp
còn bị lên máu nữa chớ cạp
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[trans ff] Aristocrat's Lament Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [trans ff] Aristocrat's Lament   [trans ff] Aristocrat's Lament Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[trans ff] Aristocrat's Lament
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
 Similar topics
-
» [trans ff] Ryoko's fanfic

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
...::[V]ersailles [F]c::... :: La Place :: Tài nguyên :: Fanfiction-
Chuyển đến